Những tự ti vô nghĩa
Mày không làm được đâu!”. Bạn thường nghe câu nói này từ ai? Nếu câu nói đó đến từ
một gã ăn mặc chỉnh chu, tự hào về kiến thức khổng lồ của mình và luôn mang bộ
mặt khinh khỉnh, hay từ một bà cô tầm bốn
mươi , như đã trải qua hết sự trong cuộc sống ,nổi bật với
ánh mắt có khả năng rà soát cả người từ trong ra ngoài trong tích tắc thì đó thật sự là một động lực to lớn khiến chúng ta như muốn thách thức cả thế giới. Nhưng
đáng tiếc nó lại đến từ chính bản thân ta. “Mày còn thiếu nhiều thứ lắm!”, “ Mày
sao giỏi bằng ngừoi ta được?”.... Sao con người đó thật xấu tính?
“Tôi không đủ tốt”- Câu nói này luôn vang lên mỗi
khi ta bắt đầu một điều gì đó hoàn toàn mới. Có khi nào bạn thắc mắc những tự ti
này đến từ đâu? Mặc dù không phải là một nhà nghiên cứu tâm lý học với hằng trăm buổi khảo sát, mình cho rằng sự tự ti ấy bắt nguồn từ sự so sánh, dựa trên chính sự quan sát bản thân !
Thứ nhất là so sánh với thành công của người khác! Ở mức độ này sự tự ti hình thành nên từ sự cấp bách của thời gian? Bạn không biết bao giờ mình sẽ thành công như họ, và trong khi bạn chật vật đặt những viên gạch đầu tiên thì người đó đã ở trên đỉnh cao nhất rồi. Và mình giải quyết lối suy nghĩ tiêu cực này bằng cách chuyển hướng sang những giá trị , những mục tiêu mà mình đang theo đuổi. Thành công kia ở cuối con đường chứ không nằm ở bất kì ai, và việc bạn có những giá trị khác biệt để cống hiến thật sự sẽ khiến cho bản thân cảm thấy tự tin và hào hứng làm việc hơn rất nhiều. Hãy chắc chắn rằng những gì bạn đang trải qua ngay lúc này đây sẽ đem đến một giá trị nào đó, bạn hãy tự vẽ ra một viễn cảnh , và điều cốt lõi là nó phải khác biệt hoàn toàn với thành công của người khác. Bạn đang cố gắng ngay lúc này đây không phải để đạt được thành công như họ, mà sẽ là một cái gì đó mà chỉ bạn mới có thể cảm nhận được, có thể tốt hơn, xa hơn hay thậm chí chẳng ai xem đó là một dạng thành công, nhưng mà who care?! Bởi vì thực sự những điều đúng đắn không có quá nhiều biến thể như nó đang có hiện nay đâu, chúng ta chỉ cần biết rằng mình đang làm điều đúng thì chẳng cần phải lo nghĩ nhiều.
Thứ nhất là so sánh với thành công của người khác! Ở mức độ này sự tự ti hình thành nên từ sự cấp bách của thời gian? Bạn không biết bao giờ mình sẽ thành công như họ, và trong khi bạn chật vật đặt những viên gạch đầu tiên thì người đó đã ở trên đỉnh cao nhất rồi. Và mình giải quyết lối suy nghĩ tiêu cực này bằng cách chuyển hướng sang những giá trị , những mục tiêu mà mình đang theo đuổi. Thành công kia ở cuối con đường chứ không nằm ở bất kì ai, và việc bạn có những giá trị khác biệt để cống hiến thật sự sẽ khiến cho bản thân cảm thấy tự tin và hào hứng làm việc hơn rất nhiều. Hãy chắc chắn rằng những gì bạn đang trải qua ngay lúc này đây sẽ đem đến một giá trị nào đó, bạn hãy tự vẽ ra một viễn cảnh , và điều cốt lõi là nó phải khác biệt hoàn toàn với thành công của người khác. Bạn đang cố gắng ngay lúc này đây không phải để đạt được thành công như họ, mà sẽ là một cái gì đó mà chỉ bạn mới có thể cảm nhận được, có thể tốt hơn, xa hơn hay thậm chí chẳng ai xem đó là một dạng thành công, nhưng mà who care?! Bởi vì thực sự những điều đúng đắn không có quá nhiều biến thể như nó đang có hiện nay đâu, chúng ta chỉ cần biết rằng mình đang làm điều đúng thì chẳng cần phải lo nghĩ nhiều.
Một nơi thứ hai mà sự tự ti rất thích và cứ ra sức
khai thác để làm khổ sở chủ nhân nó: "So sánh với những chuẩn mực!". Chuẩn mực này
đến từ những quy chuẩn của xã hội và điều mình nói ở đây là đến từ chính bộ óc
siêu phàm của bản thân ta! Để làm được điều này thì ta phải có A B C, ta phải
biết D E F.... Đừng hiểu lầm, mình không chê bai sự cần thiết của kiến thức nền
tảng, đối với mình học hỏi không ngừng là điều mà con người nên tự hào nhất, nhưng
điều đáng nói ở đây là sự tự ti sẽ làm cho danh sách đó dài mãi , dài mãi , và
bạn có nhận ra không, chừng nào đi đến cuối danh sách thì chúng ta mới sẵn sàng
làm, chúng ta mới có hứng thú và có sự tự tin để bắt đầu. Nếu đó là bạn, thì
hãy thử làm ngược lại, tự nhủ bản thân là “Mình đã đủ khả năng rồi! Hay tiếng
anh có một cụm mà mình rất thích “I’m enough”, và "Just do it"! Chỉ cần đặt một viên
gạch đầu tiên, cả toà nhà sẽ mau chóng hiện ra trước mắt dưới sự ngạc nhiên của
chính bạn! Và điều cuối cùng mình muốn nhắn nhủ, với chính bản thân mình, kinh
nghiệm là cần thiết nhưng tư duy “ mình làm được” sẽ đưa ta đi xa hơn, kiến thức
là quan trọng nhưng đó là thứ hoàn toàn có thể học được nếu cố gắng, hãy nhớ rằng
còn có một dạng gọi là kiến thức nghiệp vụ mà, chỉ cần có tâm học hỏi, ta sẽ biết!
“ Đừng chỉ tập trung vào chi tiết, bạn sẽ chỉ nhìn thấy vấn đề . Hãy nhìn rộng ra bức tranh lớn hơn, bạn sẽ thấy giải pháp!”
YOU ARE ENOUGH!
JUST DO IT!
Nhận xét
Đăng nhận xét