OVERTHINKING
Nếu bạn cũng hay “overthinking” thì chúc mừng, bạn đã có bạn đồng hành.
“Overthinking – the art of creating problems that weren’t even there.”
Tìm ra lý do của mọi thứ là công việc hằng ngày và sáng tạo ra những viễn cảnh từ bi kịch đến kinh dị
là trò chơi yêu thích của mình. Trước đây mình có đôi chút hứng thú và tự hào vì khả năng tưởng tượng
không giới hạn ấy. Nhưng rồi trước những khó khăn và va vấp của cuộc sống, mình gần như không thể
kiểm soát được những dòng suy nghĩ tiêu cực. Và đối tượng gần như thường xuyên bị nhắm đến lại
chính là bản thân mình. Một sơ sót nhỏ sẽ trở thành “bản thân vô dụng”, một việc không như ý muốn
thì như bị cả thế giới quay lưng... cứ thế mình như lạc bước trong sự cay nghiệt, phán xét của chính
bản thân.
là trò chơi yêu thích của mình. Trước đây mình có đôi chút hứng thú và tự hào vì khả năng tưởng tượng
không giới hạn ấy. Nhưng rồi trước những khó khăn và va vấp của cuộc sống, mình gần như không thể
kiểm soát được những dòng suy nghĩ tiêu cực. Và đối tượng gần như thường xuyên bị nhắm đến lại
chính là bản thân mình. Một sơ sót nhỏ sẽ trở thành “bản thân vô dụng”, một việc không như ý muốn
thì như bị cả thế giới quay lưng... cứ thế mình như lạc bước trong sự cay nghiệt, phán xét của chính
bản thân.
Nhưng một phần nào đó, như là một con người khác của mình, một người quan sát, nhận ra rằng những
suy nghĩ ấy không làm tình trạng mình khá hơn, khó khăn vẫn còn đó, thất bại cứ luôn chờ chực sẵn.
Chỉ có mình là dần dần lún sâu vào hố đen không hy vọng. Vậy là mình bắt đầu nghiêm cứu về thiền,
mình đọc sách về tâm lý, đăng ký lớp yoga, mình xem những blog trên youtube về thay đổi tình trạng
của bản thân, mình hẹn gặp những người bạn có lối sống đơn giản, tâm hồn cởi mở. Và kì diệu, mình
thấy mình dần trở nên “tươi sáng” hơn. Mình ít suy nghĩ vu vơ, mình sống trọn vẹn hơn, năng động và
chủ động hơn. Dù biết rằng thất bại vẫn luôn chờ đợi đâu đó để đánh gục mình nhưng thật sự không còn
quan trọng nữa, mình sẽ vẫn đối mặt khi điều tồi tệ đến, trong một tâm thế thoải mái nhất.
suy nghĩ ấy không làm tình trạng mình khá hơn, khó khăn vẫn còn đó, thất bại cứ luôn chờ chực sẵn.
Chỉ có mình là dần dần lún sâu vào hố đen không hy vọng. Vậy là mình bắt đầu nghiêm cứu về thiền,
mình đọc sách về tâm lý, đăng ký lớp yoga, mình xem những blog trên youtube về thay đổi tình trạng
của bản thân, mình hẹn gặp những người bạn có lối sống đơn giản, tâm hồn cởi mở. Và kì diệu, mình
thấy mình dần trở nên “tươi sáng” hơn. Mình ít suy nghĩ vu vơ, mình sống trọn vẹn hơn, năng động và
chủ động hơn. Dù biết rằng thất bại vẫn luôn chờ đợi đâu đó để đánh gục mình nhưng thật sự không còn
quan trọng nữa, mình sẽ vẫn đối mặt khi điều tồi tệ đến, trong một tâm thế thoải mái nhất.
Mình nhận ra rằng thất bại hay khó khăn là nhân tố cần thiết trong cuộc sống, cũng quan trọng như
niềm vui vậy. Chỉ là ta có biết cách từ chối trở thành nạn nhân của hoàn cảnh hay không. Như trích dẫn
từ một cuốn sách mình đọc gần đây “Nếu chúng ta nhận thức được mỗi lần suy giảm, là một sự nén lại để lấy đà vươn lên, thì sự nhận thức của chúng ta đối với khó khăn và trở ngại sẽ khác đi rất nhiều…” <Trách đời ngang trái. Do mình chứ ai.>
niềm vui vậy. Chỉ là ta có biết cách từ chối trở thành nạn nhân của hoàn cảnh hay không. Như trích dẫn
từ một cuốn sách mình đọc gần đây “Nếu chúng ta nhận thức được mỗi lần suy giảm, là một sự nén lại để lấy đà vươn lên, thì sự nhận thức của chúng ta đối với khó khăn và trở ngại sẽ khác đi rất nhiều…” <Trách đời ngang trái. Do mình chứ ai.>
Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua!
Nhận xét
Đăng nhận xét